“Suối Tóc” là một trong những bài thơ của cha tôi mà tôi đọc được lần đầu tiên cách đây 43 năm khi còn là một cô bé 14 tuổi. Bài thơ in trong một ấn phẩm văn chương của Sài Gòn thời chưa giải phóng.
Đến giờ, tôi vẫn vẹn nguyên sự yêu thích và cảm xúc trong trẻo dành cho bài thơ. Hình ảnh người......
Như mọi du khách mới đặt chân ở Ấn Độ, tôi bị choáng ngợp bởi cú sốc văn hóa và một thực tế chưa từng thấy xâm chiếm các giác quan của tôi: những gam màu sặc sỡ của những ngôi nhà cổ và áo sari, sự hỗn loạn và bẩn thỉu của phố xá, không khí oi bức và cơn mưa nhiệt đới đổ ập xuống, sự pha trộn của......
Rồi những mùa thương nhớ cũng qua đi
em áo trắng sân trường nghiêng mái tóc
em cánh mỏng qua đường e thẹn
bóng hình xưa em lẫn với ai rồi
Rồi những mùa thương nhớ cũng qua thôi
anh sóng bước trên đường làng trăng dãi
anh hứa hẹn bao điều hình như đều mãi mãi
thời gian rồi chẳng còn nhắc tên......